• Biển Cả Chim Chích Choè Gãi Đất
• Tử Thương Quê Hương Trăng Ngục
• Em Quỳnh Tướng Về Hưu Dòng Sông
• Sống Chết Sông Thương - Sao Thương
• Xuống Đường Đất Nước Đau Tuổi
• Mẹ Đêm Vó Ngựa Mưa
• Gươm Báu Khuyến Cáo Giải Phóng
• Chưa Đề Trận Cuối Cùng Tội Nghiệp
Nguồn: Kệ sách Học Xá
Biển cả mênh mông
Như biển cả
Trước mắt trẻ thơ
Mỗi tinh cầu
Chỉ là chấm nhỏ
Càng tối đen
Càng nhìn rõ xa xanh
Biển cả khoác triều phục đại dương
Hợm mình - uy nghi đồ sộ
Song đòi phen
Nghiêng ngửa - đáng thương
Mắt phàm tục
Đăm đăm vương chút lệ
Chút lệ này
Xuất hành từ trí tuệ con người
Thời gian cơ hồ nhu nhược
Cõi không cùng - uỷ trẻ thơ
Giữ đại nhiệm trọng tài
Dù to - nhỏ - đỏ - xanh
Quay quắt kiểu nào
Trước sau vẫn biết.
Hỡi biển cả!
Diện tuy rộng
Nhưng thiếu những giác quan cần thiết
Lòng tuy xanh - sâu
Xanh sâu đầy mặn chát
Bỏ mất mênh mông
Chuốc lấy ồn ào
Tự thao túng - cái thói hư
Nộ cuồng sóng vỗ
Trống trải bơ vơ
Chiều quả phụ
Bình minh vô vọng phương mờ...
Ôi! Bao yên lặng thanh cao
Đều chìm lăn
Trong thét gào man rợ
Thì nhắm mắt
Thì bưng tai
Nhưng phải đâu khiếp sợ
Chỉ điếc đui vừa đủ
Đễ làm ngơ
Ai cho phép ngươi
Tự giành phần
Hương hoả nhỏ to
Một giọt nước
Vẫn tình nguyện tách đôi
Để cùng thấy rõ
Vậy dẫu vô cùng lớn lao gì đó
Ta chỉ yêu cầu phải hài hoà
Với vô cùng bé nhỏ mà thôi!
Biệt giam Bất bạt 61
Tổ tan
Trứng mất
Có trời biết vì sao
Bỏ hót
Chỉ kêu
Mỏ run run rớm máu
Thương con chích choè
Làm tổ vội
Trên cành - gài bẫy
Ai quấy nhiễu
Xóm làng queo quắt
Biết thì biết
Không dám vạch mặt - chỉ tên
Chính chúng nó
Phường cộng sản
Lái buôn binh lửa
Ôi! Binh lửa triền miên
Tuổi trẻ gái - trai
Bị lôi di - đi hết
Dờ dịt sức già - gãi đất
Ngô phong cờ
Chó chạy hở đuôi
Cái đói tròn lăn kín bốn mùa
Tổ quốc kính yêu ơi!
Văn hiến - thuần phong - mỹ tục
Phút chốc bàn tay cộng sản dập vùi
Định nghĩa - tên người
Tôi không nói được
Nếu bị dồn hỏi
Tôi chỉ có thể trả lời
Bằng hai hàng nước mắt
Tổ quốc kính yêu ơi!
Gió vàng đếm lá vàng rơi
Mười hai bến nước
Em ngồi quay xa
Xa quay gấp
Làn tơ vội đứt
Em nhủ lòng
Tơ đứt vì xa
Tơ vương vó ngựa quan hà
Xa in dấu ngựa
Canh gà gọi thu
Quan hà lộng gió chinh phu
Rừng thu tắm máu
Máu thu gội chiều
Tơ vàng nhỏ giọt lệ điều
Đăm đăm tay vẫn chiều chiều quay xa
Xa quay nhẹ
Làn tơ vẫn đứt
Em hỏi lòng
Tơ đứt vì đâu
Sông ngân lỡ bắc nhịp cầu
Mà người trần thế
Mang sầu thiên cung.
65
Còi giám thị
Nửa đêm đập dậy
Loẻng xoẻng xích xiềng
Quát lệnh - đi!
Bước vô định
Vừa mưa vừa tối
Càng đi
Càng tối
Càng mưa
Chớp xoẹt!
Phếch chân trời cáo trạng.
62
Trời đất uy nghi
Xanh vĩnh cửu
Chim bay hình thánh giá
Muôn phương
Bọn đỏ đê hèn
Xui xiểm - mưu toan
Cung tên tạo hình thánh giá
Bắn con chim bay
Hình: thánh giá tử thương.
64
Quê hương ơi!
Đường quan lầy nước mắt
Điệu sáo hết du dương
Mây chìm
Gió ngủ
Chiều nắng da bò
Vẫn nhằm biên giới ưu tư
Rầu rầu đổ bộ
Sông sâu bặt tiếng gọi đò
Chim hãy giùm ta
Gọi cành xanh ngóc dậy
Để một lần
Quê hương thấy lại quê hương
Ráng chiều ngụy tạo bình minh
Lá thuyền tình
Chỉ lênh đênh giữa dòng
Ôi! trong trắng ngày xưa
Tiếng võng nhẹ đưa
Tiếng chị nhẹ ru
Hồn xuân mộng lướt chênh chênh
Khoảng trời xanh cò lả
Nhiễu đế kinh ai gửi làm quà
Rừng mải hoang vu
Hoa níu cảnh sương - e lệ...
Ôi! Đất nước sa cơ
Già - trẻ bơ vơ nheo nhóc
Tơi nón dầm mưa lẩy bẩy đợi chờ
Còi hội chính
Xả từng hơi quyền lực
Một bước ra đi
Một bước sinh ly
Phố vắng ngả bóng chiều rầu rĩ
Ngậm ngùi tìm dấu cố nhân
Lưỡi Đảng lùa sau lưng
Dựng xây quê mới
Đèo heo hút gió
"Phiên bản xi bia"
Tay nghiêng che
Nghẹn ngào nhỏ vụng
Lệ kinh kỳ!...
Trăng đen đêm rằm
Đêm nước vối
Tiếng nông ca - thắt ruột
Đội ơn Đảng - Bác
Ruộng rẫy sâu nông
Bóng cờ ma phấp phới đầu bờ
Mặt gằm
Mắt lấm lét
Bước quyền uy - nông hội
Ào ào tình nguyện khổ sai
Mặt đất xót xa
Cào bới nhanh tay - cùn ngón
Đọi cháo lưng rau
Miệng đắng - môi khô - thấp thỏm
Vẫn ngồi nghiêm
Đợi kẻng công nông
Phát lệnh chia bôi...
Ngọn gió giao liên
Gửi tiếng xa gần
Trống phát dẫn
Gia nô thần chết cầm dùi
Dấm dúi vùi nông
Chiều bạc mệnh
Khói hương ơi!
Đền miếu tan rồi!...
Năm tận tháng cùng
Hòng hõng mong thư tuyến lửa
Bấm đốt ngón tay
Một mình lẩm bẩm hàn ôn
Đèn chiều xao động
Lòng thành trộm nghĩ - hành hương
Tranh thủ phút giây
Nhớ người thiên cổ
Cạn máu kho thiêng
Kho thiêng rạn vỡ
Tiếng gia tiên
Thổn thức dưới mồ
Những lúc chim về
Tím lịm chân mây
Ai liều tảo mộ chiều nay
Mà hương tảo mộ bay đầy hoàng hôn
Ơi! quê hương
Hỡi những ngày xưa!
Thủy chung - nhân ái
Tất cả chìm - ngâm
Trong lừa dối cuồng điên
Trĩu bước lưu ly
Gót mòn - sấp ngửa - áo cơm
Trăm muôn vẻ thắm hữu hình
Chỉ còn là lưu ảnh
Chập chờn bên ải mưa sa.
Biệt giam Yên Bái 65
Trăng qua song sắt
Trăng thăm ngục
Bỗng ta chợt tỉnh - sững sờ
Trên vai áo tù
Trăng vá lụa
Ngày xưa ơi!
Xa mãi đến bao giờ...
Ơi em gái nhỏ!
Tên Quỳnh - thôn Mai - làng Thổ
Vụt bước sa cơ
Vỡ giọng ồ ồ
Riêng điều ấy
Lương tri nhức nhối!
Mới hôm nào
Em còn quàng khăn đỏ
Là cháu ngoan bác Hồ
Vì đâu em phải vào tù
Hỏi ra mới biết
Bố em lãnh nhiệm
Dân công hoả tuyến
Chẳng may tử nạn
Gia cảnh khốn cùng
Như thuyền mâu - mắc cạn
Mẹ em đành gá bạn
Với đồng chí chủ nhiệm bên sông
Đảng viên - cốt cán
Có răng vàng - kính râm
Có xe đạp - có đài...
Mẹ ghé tai em nói nhỏ
"... Thôi thì mẹ con ta ấm ổ"...
Thời gian nửa tháng - quá dài
Bố ghẻ quay lưng
Cân đong tiêu chuẩn
Bước nhỏ bơ vơ
Bê con lảy mẹ
May được bạn bố
Chú bí thư đảng uỷ - mới bầu
Mủi lòng - an ủi
Sau mấy lần đớn đau
Khốn kiếp!
Vẫn sòng phẳng dúi tay em
Mấy củ rong riềng
Ruột xót cồn cào
Thâu đêm "èo ẽo" - thèm cơm
Emm đem tuổi cô đơn
Xấp xỉ mười hai
Theo bạn theo bè
Làm nghề dấu diếm
Sớm chiều đổi lấy miếng ăn
Đỡ xót ruột rồi
Mừng mừng sợ sợ
Chợt có lúc thầm ơn bạn bố
Dĩ "Khai sinh" lối tìm nguồn sống cho mình
Máu cờ đỏ phấp phới hờn ghen
Vội kết tội em
Chối từ lời đảng
Phi giai cấp
Và phi đủ thứ
Lệnh cho dân quân
Lùng sục bụi bờ
Tội nghiêp thân em!
Em có biết đâu
Là bôi đen chế độ
Là mảnh gương
Soi méo mặt bác Hồ
Đường lối đảng
Kiên trì cứu vớt
Cấp tập đưa em vào giáo dưỡng
Ôi! Cái mỹ từ dối trá đê hèn
Của nhà tù trẻ mơ
Giữa núi đồi - cuối đất cùng trời
May thay! được bác cảnh binh
Chánh giám thị
Quê làng sen trọ trẹ
Nghé mặt - xoa đầu
Nhè nhẹ vỗ vai em
Tự dưng danh chức
Đại diện bác Hồ
Đại diện đủ ba lực lượng
Đảng tiền phong -chính quyền - quốc hội
Hứa chiếu cố - ưu tiên
Rập khuôn lời bác
"Nhỏ làm việc nhỏ"
"Trước hết cứu mình"
"Góp phần nhỏ vinh quang cứu nước!"
Ngấm ngọt chưa em?
Chợt phút vô tư
Nhớ mẹ - nhớ làng
Em được nhẹ nhàng
Tập dần - sàng - xay - giã
Được thả sức
Hát lại những bài ca
Ơn bác Hồ - ơn Đảng
Nhịp ca của lúc quàng khăn đỏ - Làng xưa...
Gần đầy một năm
Bác giám thị nhìn
Khen em lớn nhanh như thổi
Tranh thủ thời gian rảnh rỗi
Bác gọi khẽ em lên bàn giấy
Để bồi dưỡng tinh thần.
Lòng khát thèm
Mắt nấp dưới kính dâm
Kiểm soát thân em
Từ đầu chí cuối
Thị giác no nê cải thiện
Bàn tay phản xạ sàm sỡ mân mê
Tuổi thơ ngây cũng phản xạ dại dột
Khóc to!
Dư âm vả mạnh tim đen quyền lực
Tiếng lành cũng ngại đồn xa
Thói quen nghề nghiệp
Lấp liếm ra uy
Dõng dạc kết tội em
Lao động chây lười
iả non đái ép
Đẩy em về toán làm phân - gầy đét
Ơi em Quỳnh xinh - yểu!
Phải chăng số phận đặt tên
Một loài hoa
Chưa nở đã tàn
Cơn gió độc sáng nay
Điểm danh - bất hạnh!
Lần cuối nhìn trời - gọi mẹ!
Gục cạnh hố phân
Tội nghiêp thân em!
Huyệt đào nghiêng ngiêng
Sườn đồi sau trại
Anh - người đồng hương
Lòng thương kính chào em!...
Chúc em đành "tốt số"!
Mấy chú tự giác
Chiều về qua mộ
Không quên
Lúc trái vả, lẻ sim
Lúc chùm gắm
Đặt phần em cạnh mộ
... Nấm đất bơ vơ
Xanh lạnh trăng ngàn
Tà khuya nấn ná
Sầm sập những mưa rừng xối xả
Mưa cũng nhẹ hơn
Quanh chỗ em nằm...
Ôi! đài phát thanh Bắc Việt
Vẫn tối ngày bốn lần leo lẻo
"Vì chủ nghĩa xã hội tươi đẹp!"
"Vì tương lai con em chúng ta!"
Xa gần đã rõ chưa?
Ơi! em Quỳnh xinh yêu!
Nằm dưới mồ sâu
Còn rát lắm không
Cái lưỡi giáo điều vẫn xoen xoét
Liếm tai em nhiều nhất
Bộ mặt thật của chế độ này
Em được nhìn rõ
Hơn bất kỳ ai.
Biệt giam Yên Bái 67
Đảng nắn gân - già!
Tướng phải về hưu
Từng bước an nhàn
Còn in dấu lửa
Đêm ngày âm ỉ
Khói cơm chiều
Ngờ ngợ khói chiến trường...
Văng vẳng tai già
Tiếng gào thét hồn oan
Nhất loạt réo tên đòi mạng
Bất hạnh thay! trọn đời vì Đảng
Bước chạng vạng lún sâu
Trong nhân quả luân hồi
Hỡi dòng sông trìu mến
Có phải bởi xa xưa nhiều lỗi hẹn
Sông đục dòng - chảy xiết
Ôi! nổi chìm muôn kiếp
Vả cõi phù sinh
Tan hợp vô thường
Bao thương nhớ ngàn xưa
Còn buộc trên những cánh chim quê trĩu nặng
Chim là là mặt nước
Như những cánh buồm
Du khách lênh đênh
Nhà thơ băn khoăn
Ướm thử bước mình
Lên dấu chân người trước
"Mang mang chín vạn dặm"
Về đâu?
Đen tối - cuồng điên
Triền miên bủa lưới
Trong sông - từng giọt nước nhỏ nhoi
Tôi con cửa vô tận
Buổi du hành
Lòng vương sầu xứ
Nguyện treo xác mình
Trên cửa quan biến hoá
Hẹn bước trở về
Trong sáng ngàn thu
Nhà thơ chân đất
Đãy vải - gió đưa
Kiếm tìm sứ mệnh
Mỗi ý nghĩ trong ta
Đều trải qua lặn lội
Như phận chiếc cò
Lặn lội trong phong dao
Ôi! mải miết lãng du
Bươn bải chân trời - cổng tỉnh...
Quan lộ ngầm đặt hầm chông
Gài bẫy vàng son
Giây phút mơ hồ
Sa chân - gục ngã
Úp mặt - hôn mê - liếm lộc
Ngóc đầu thoá mạ tâm linh
Cưỡng bức ngữ ngôn
Ngợi ca tội ác
Tình nguyện trọn kiếp bút nô
Đương triều khát máu
Đên hoa đăng gấm lụa - hợm mình
Nghĩa cũ hẹn hò
Mải vui - Vụt quên - Vụt nhớ
Vẳng trong lá rụng
Chợt tiếng chim quê
Chim không đổi giọng
Trăng sáng lạnh
Cúi đầu hổ thẹn
Hoa dẫu tàn, hoa vẫn là hoa
Níu áo lương tri
Chợt tỉnh mộng phù du
Nhà thơ đứng thẳng
Ngửa mặt hỏi không trung
Im lặng!
Hỏi đủ ba lần
Cả ba lần đều được trả lời
Bằng một màu xanh bất tận
Mỉa mai - ân hận
Khắc khoải quê nhà - đằng đẵng
Truân chuyên sớm chiều - hoài vọng
Manh áo cho con
Tấm khăn biếu mẹ
Ôi! những mong muống nhỏ
Hợp thành ước mơ vĩ đại
Nhóm lửa yêu thương
Tin lại con người
Nhà thơ bỗng thấy mình bé lại
Sứ mệnh thơ ơi!
Trong sáng tuyệt vời!...
Nước chảy lang thang
Dòng trong - dòng đục
Tàn bạo lên ngôi
Mưu toan bẩn thỉu
Sấp mặt bùn N
Nghêng ngáo quốc huy
Dây kẽm gai bọc lụa
Giả hiệu kết đoàn
Nhà thơ chay lòng rất rõ
"Quê nôi" ơi!
Dối trá đê hèn
Trùm muôn cửa ngõ
Giọng đương triều hàm huyết
Trắng trợn cố tình vu cáo
Bầy chim quê vong bản
Từ lâu phiêu dạt
Nhà thơ quả quyết
Cực chẳng đã - chim quê nhẹ cánh
Viễn du những triền sông xa lạ
Mỗi chuyến gió mùa
Chim vẫn gửi về những tiếng ca...
Xa xa dòng buồm trắng
Trên sông chiều - chao nắng
Thuyền hoàng gia
Từ vương quốc xa năm
Đưa hoàng hậu vào tu...
Nhìn những cánh buồm
Nhà thơ tràn nước mắt thủy chung
Dạt dào xúc động
Ôi! chim lành
Từ muôn phương
Dọn mình vào cõi xanh mênh mông
Tung cánh trắng
Nhẹ nhàng múa liệng
Ca ngợi không trung
Huyền nhiệm - vĩnh hằng.
Sống quá khó khăn
Chết chẳng dễ dàng
Ta phải sống
Vì ta còn phải chết
Ơi! Những cánh buồm xanh biếc
Ngược dòng ngân - lộng gió
Có phải đang đưa những oan hồn
Về bên thượng đế chí nhân.
68
Canh khuya lạnh ngắt
Văng vẳng nỉ non
Tiếng lòng chinh phụ
Trong đục - đôi dòng
Trôi nửa khúc ngâm:
"Mỗi năm một nhạt mùi soa phấn"...
Nước mắt âm thầm
Ngày tháng đầy vơi
Đèn bên sông
Hay bụi sao rơi
Mà hiu hắt
Cơ hồ muốn tắt
Có phải hình bóng
Những người xưa đã khuất
Mộng công hầu chưa đạt
Nay lại lần về
Mượn cửa tái sinh
Ôi! lòng đã ưu tư
Lai thai nghén chiến tranh
Họa cơm áo!
Vẫn giằng co súng gươm oan trái
Chăn viện trợ phủ kín biên thùy
Gió vàng viếng hỏi
Lạnh nhịp sương rơi
Chiều gạo đổ
Dế gào chân mộ
Trăng lên!
Dòng thương lại triền miên sầu xứ
Tiễn nửa khúc ngâm
Về trên quê cũ - Sao thương.
64
Lãnh thổ mến yêu ơi!
Nai lưng trần dưới vòm trời nhiệt đới
Xứ sở của thi ca
Của lòng cả tin - nhẹ dạ
Của đói nghèo nhẫn nhục
Úp mặt - rủi may - đắp đổi
Khóc mếu tối ngày...
Vầng dương kia
Lăn trôi trên dòng hoàng đạo
Sứ giả thời gian
Có thiên tư không?
Học thuyết King-cô-bra
Đội lốt công nông - rình rập
Từ trời tây ập tới
Lúc thoát thai
Nó vờ xin rửa tội
Trộm cắp ánh tà dương
Trước mọi người
Nó khoanh tay - quỳ gối - cúi đầu
Tình nguyện đời đời
Làm ngựa làm trâu
Khi gấp khúc nó ngoan ngoãn
Giành hoàn thiện chức năng gia cẩu
Hầu hạ phấn son
Len lỏi trong lẵng hoa
Trong đồ chơi em bé...
Mong hiện nguyên hình
Như dưới vòm trời bất hạnh - hôm đây
Bản chất nó là cuồng bạo
Huênh hoang lấp biển vá trời
"Kiến tạo địa đàng - hạnh phúc"
Khốn nạn thay!
Chân đất đầu trần chót chìa tay
Đã lỡ!
Thảm họa triền miên
Ôi! tay chúng cầm lê
Đâm người - dấu mặt
Lại vội lau tay - vu cáo - gây thù
Cha con nghi ngờ
Vợ chồng cảnh giác
Già trẻ xóm giềng
Nhìn nhau len lén
Di học đứng rình
Trong tối lửa tắt đèn
Ngột ngạt - tối tăm - quắn quại
Vô phương khả đảo...
Nhịp bước thiên triều
Giày xéo thuần phong mỹ tục
Lăng nhục miếu đền
Sừng sững dựng khải hoàn môn máu
Quay quắt đối đầu.
Thò lò muôn mặt Lê-mác-mác-lê
Lầm than buộc bụng vác cờ
Tung hô bỏng họng
Thiên triều tiếp sức
Õng ẹo điệu ương ca
Mạ màu mao-ít
Ma thuật ngoan tay
Tạt độc dược vào tâm - vào não
Ngộ độc rồi
Cười hát vô hồi
Lắp bắp luôn mồm
Đội ơn sâu nặng
Để rồi lại chuốc độc lẫn nhau...
Cờ máu ngợp trời
Lợm gió!
Tiếng quốc thiều
Tăng âm cực đại thét gào
... "Thề phanh thây uống máu!..."
Ta lùng trong kho nhớ
Nhẩm biên niên sử
Xin hỏi loài người
Có quốc thiều nào man rợ thế không
Trước mặt sau lưng
Ngàn trùng khóc lóc
Ôi! mỗi tiếng chim kêu
Đếm từng đọi máu
Sóng máu ào ào
Tràn bờ thế kỷ
Phút lâm chung - gội lửa
Hỡi những hồn oan!
Cất bước từ đau thương
Quên nhớ những gì
Ta một con người
Nạn nhân đang vòng tù ngục
Đêm ngày chân rỉ máu cùm lim
Linh hồn bất khuất
Trên đầu là thượng đế
Dưới chân là mặt đất hiếu sinh
Bức xúc lương tri
Ta phải xuống đường
Phải xuống đường
Tìm sinh trong tử
Nước mắt mài gươm
Gươm bén dân lành
Ta chắp tay - ngửa mặt
Cầu xin các đấng linh thần
Cho ta sức mạnh phi trần
Đủ tung hoành; xông xáo
Tận cùng hang ổ
Băm xả vào đầu con rắn đỏ
Cây cỏ vươn reo
Mượn gió nhắn bốn phương
Con rắn đỏ tử thương - giãy giụa
Nó lí nhí van xin chôn cất
Hỡi lòng đất!
Ta lệnh cho ngươi
Đương cai việc chôn cất
Theo đúng lễ nghi bò sát
Để hợp lẽ tử sinh
Lau máu bẩn
Vai đeo gươm
Quì gối trước thượng đế nhân từ
Đễ người tiện xét
Hành vi ta xung sát
Lòng đất giùm ta
Gửi gươm kho vạn hoá
Hiếu sinh kim cổ
Ôi! bóng xế ngả dài
Dài hơn sầu muộn
Nẻo hoàng hôn chưa gột rửa
Vương máu xa xăm
Dấu xưa ơi! ta dừng cương
Chùm chuông nhỏ
Trên tháp thiêng làng cũ
Mảng nghe tiếng chiều sầu đổ
Dư âm siêu hoá
Cõi bụi - hồn ta vươn cánh xanh lâng lâng
Biệt giam Lào Cai, 71
Đất nước ơi
Tôi mến người
Như khi nhìn em bé ngủ
Tôi thương người
Như thương mẹ ốm
Vì đâu
Người khoác manh áo đỏ
Thừa sai - cũn cỡn
Tủi nhục tháng ngày
Long đong chiều sớm
Ôi! có bao giờ
Người đau đớn như thế này không.
Gãy nhịp thân yêu
Từ xa xôi tù ngục
Đột ngột được tin em
Đau tuổi
Tôi mỏi trong hồn
Trân trọng thăm em
Một chiều chuông nguyện
Một nhành lá thơm
In chút bóng chim.
Me ơi!
Con xa mẹ lâu rồi
Dẫu lần cuối
Phải chào đời trong ngục
Con làm sao quên được
Mồ hôi me
Tháng ngày đăm đăm nhỏ giọt
Con níu giọt mồ hôi
Đứng dậy làm người.
Thánh thần ơi!
Phải đâu
Nhật thực triền miên
Ngày tối hơn đêm
Đêm vó ngựa
Quì gối - chống tay
Vẫn còn sợ ngã
Mặt đất quá cheo leo!
74
Mưa từ hoang vắng
Đến hoang vắng
Giọt bào thai
Luân hồi muôn kiếp
Xoay quanh hồn nhỏ cô đơn
Biết làm sao
Kiếp sinh ra thế
Phận bức phận
Nhỏ nhoi tôm tép
Năm, tháng, ao tù
Đui, điếc, rủi, may
Trên đầu tôi ngưỡng vọng
Một bàn tay
Quyết không chấp nhận
Những bàn tay hôi bẩn
Những bàn tay rình "mượn gió"...
Đã bao phen
Gió mưa quăng quật muôn phương
Tôi không có khả năng ra lệnh
Ngừng mưa gió
Thao thức không cùng
Nghiêng lòng thông cảm với cỏ cây
Vì gió mưa đêm ngày ủ rũ
Tôi nghiễm nhiên thành
Triệu phú trầm tư
Mưa từ dưới lên
Hay mưa từ trên xuống
Mưa từ đông sang tây
Hay mưa từ nam sang bắc
Vẫn - giọt bào thai
Luân hồi muôn kiếp
Vẫn xoay quanh hồn nhỏ cô đơn
Với tôi vẫn vậy, có gì hơn
Mưa từ hoang vắng
Đến hoang vắng.
65
Trên giá vinh quang
Gươm gia bảo công hầu
Ngày tháng bao người
Chiêm ngưỡng
Mỗi chiến thắng
Một lần gươm tắm rượu
Ruồi vẫn qua
Lùng máu sa trường
Lời đảng anh minh
Tháng ngày khuyến cáo
Hỡi trí thức tài ba - cả nước
Con người chỉ là động vật
Hãy kịp thời vươn dậy quay lưng
Mọi thứ thánh thần nhảm nhí
Mê tín - dị đoan
Học tập kiên trì
Trau dồi thú tính
Bước quá độ vững vàng
Tiến lên hoàn thành đảng tính
Tôi con của học thuyết mác-lê vô địch
Đông phương hồng bất tử - vô song.
67
Hỡi bầu trời
Hãy rộng thêm nhiều nữa
Đễ phi đoàn cất cánh
Xếp đội hình thánh giá uy nghi
Rộn rã chuông chiều
Cắt giọt mưa sa
Phi đoàn khẩn cấp
Giải phóng những nếp nhăn
Trên từng vầng trán hoài nghi.
Đã bao năm
Tôi lại gặp em
Vẫn cái dáng gầy đầy đặn
Quẩn quanh trong cõi dối lừa
Hòng hõng đợi người chồng tử trận
Mấy chục năm rồi
Đã mỏi xanh!
Nước mắt hoa râm
Câm trôi duyên phận
Em vò hoa trong muối mặn
Nấu bát canh xuông.
Con vừa mười sáu tuổi đời
Nửa đêm vay tuổi lấy người chiến tranh
Đèn con tiễn đến cổng đình
Quay về hụt bước ngỡ mình chiêm bao
Khe Sanh - Dốc miếu và đâu
Vắng con nhớ đến bạc đầu cô đơn
Máu chiều gội đỏ hoàng hôn
Nghĩa trang mồ giả, nắm xương hông mồ
Đồng chiều gió tím mấp mô
Nén hương đẹn khói, mấy mùa khóc vay.
72
Đêm xà lim lạnh buốt
Kẻ ngoại đạo
Quỳ gối gầy trong gọng sắt
Ngửa mặt sạch
Lên không trung lấp lánh
Bạo hỏi đấng chí nhân - tối thượng
Rắn rết đang hoành hành dữ dội
Biết bao dân lành ngày đêm rên xiết
Phường giu-đa đền tội đã đành
Tất thảy do tay người
Có phải Người đã nới tay
Để lòng hoài nghi
Lần cuối cùng mở mắt?
Dứt điểm từ nay
Và mãi mãi mai sau
Hết bị cộng sản phỉnh phờ lừa dối
Toàn hành tinh
Dưới chân người cai quản
Chỉ còn tình thương hoà nhịp reo ca
Lời bạo dâng
Quê mùa nông cạn
Cúi xin Người
Rủ lòng thương khó - làm ngơ
70
Tuổi hoa niên
Buộc ký gửi kho tù
Thân mỏi mệt
Hồn ta mạnh mẽ...
Tai chợt nghe
Gió kể dụ ngôn
Ta vội vã
Uỷ niềm tin đi trước
Khoác tuổi chiều
Bước qua chiều - ngoái lại
Vạn dặm trên lưng
Dấu chân hằn tấy
Giải hoàng yến - dáng thơ
Lững thững trôi trong bóng tịch
Lòng ngổn ngang
Nhớ quê xa
Chưa đặt bước bao giờ.
Biệt giam Lào Cai 72
Đất nước tôi
Triền miên bất hạnh
Tụi mặt dày - tay bẩn
Tim rắn - lời cừu
Văn hóa lớp hai
Điều hành cuộc sống
Tránh làm sao
Khỏi nát ngọc nhân quyền
Nhân danh một nạn nhân
Đứng giữa mênh mông
Cùm lim rào kẽm
Khản cổ - chìa tay
Khẩn xin những quốc gia
Văn minh - từ thiện
Cho dân Việt Nam tôi
Vay nóng chút nhân quyền
Bùn trát đầy tôi
Đá nặng xô tôi
Dưới vực thẳm
Tôi vẫn thấy trời xanh lắm
Tôi chân thành cám ơn
Ba bạn Dần - Cầm - Đạt
Đã giùm tôi
Cất gánh nặng luân hồi.
61
Hỡi em kiều diễm!
Tôi biết em khóc nhiều
Vì chồng em tử trận
Em khóc lúc hừng đông
Nước mắt cử hành
Mặt nạ tay hèn
Lẻn vào đong đếm
Đem cân bằng
Bữa ăn vừa khẩu vị
Từng giọt thừa
Lặng lẽ dọn mình
Vào cõi nhớ
Thời gian hiếu động
Hành trình qua tang lễ
Vì chiếu cố ai
Mà đi chậm hơn
Em khóc lúc hoàng hôn
Thì quanh em
Lộng gió cô đơn
Từng giọt rực sáng
Trong nhiều thế giới
Tôi đứng trong đêm
Ngửng đầu nhìn cao xa
Vọng hỏi
Có phải nước mắt con người
Đằm đằm dội xuống
Mà trên thiên cầu
Bao vì sao xao xuyến đổi ngôi.
Cùng trời trái - hút
Còng sắt cùm lim ngấy máu tù
Vầng dương mãi bỏ quên ta
Bóng du nguyệt chưa qua đã khuất
Thâu ngày đêm
Bị sự im lặng quấy rầy
Tóc mủn trạt vai chờ di chúc
Trái tim vẫn đều đặn
Mô phỏng nhịp trữ tình.
Sáng nay may mắn ra đường
Đi một quãng
Gặp toàn người đẹp
Tôi sung sướng trào nước mắt
Muốn đưa lưng
Làm thảm trải lối đi
Quyết khước từ bước chân cộng sản
Lội máu dân lành
Hàng thế kỷ chưa ngơi.
Trời vừa nín mưa
Sâu róm bay
Cây lá hãi hùng
Trăng chưa sáng hết mình
Tiếng chó sủa
Đan dọc ngang dày đặc
Đất nước lên cơn sốt mọc răng
Bởi lắm thầy
Để xảy ra biến chứng
Máu bạo tàn - ngu xuẩn - đa nghi
Gặp khi bối rối
Biến thành mất trí
Chuyên gia "xô - chiệc"
Mưu toan tung bả
Gươm cùn đao rỉ
Thả sức băm nhau
Những vết thương còn chưa liền dấu
Đờm dãi giáo điều
Cộng sản thừa sai
Nhắm mắt thét gào
Kẻ thù trước mặt!
Não lòng thay!
Mảnh đất bán khai
Tình nguyện tiền đồn
Đăng cai binh lửa
Tổ quốc kính yêu ơi!
Trong vạc nước sôi
Đang luộc một lá cờ
Quằn quại nổi, chìm
Chợt phai, chợt thắm
Xênh ngọc bỏng tay
Buộc ngợi ca khói lửa
Nắng rát trong đêm
Lòng phàm chín rạn
Nhật thực bất kỳ
Tranh thủ nghiêng bầu - dốc cạn
Tiếng vàng phai nhỏ giọt bạn...
Đồng chí ơi!
Men cốt nhục ủ vừa đẹp cữ
Chuốc đi - nốc đi
Xin đừng căn vặn hỏi
Vào cuộc hân hoan
Ta tình nguyện reo cười
Mà "quyết tâm"
Mà "sẵn sàng"
Mà "dũng cảm - đảm đang"...
Châu á ơi!
Phản phúc đã kéo cờ!
Ngày đêm ngự trên
Thượng lương xứ sở
Làm trọng tài danh dự
Điều hành phanh thây - uống máu
Nẻo đường thành thị - thôi xanh
Nhan nhản dấu chân vơ rác
Muôn dặm lòng quê tan tác
Niềm tin cơ hồ sập đổ
Quốc thư tuyệt mật
Miệng dính liền tai
Nho nhỏ thì thầm
Phải dẻo tay quệt mỡ
Nhờn môi hàng giáo phẩm
Lưng gối bản lề
Chối bỏ!
Lảm nhảm thánh kinh gian
Áo vải - sắn khoai ơi!
Mây phủ mạng
Khoảng trời xanh chính kiến
Canh bạc máu
Nhập nhoạng tà huy - sát phạt
Trân trân cái mặt hồ lỳ
Giả bộ kinh luân
Đem toàn thân
Tựa hờ vào dài rộng
Rộng mồm anh cả
Dài lưỡi anh hai
Thành trì "Dưa chuột muối - nhai ria"
"Bi don don" - "tài páo" - "táo dầm"
Ngon tai du dương trầm bổng
Điệu vĩ cầm xu mị - tân kỳ
Hỡi các đồng chí! Ngàn năm một thuở
Dịp may hiếm có
Ta phóng tay - phóng mạnh tay
Cho nội cỏ tắm máu
Để ngời thêm chân lý
Cầm dạ dúm lương khô viện trợ
Thiêng liêng giai cấp
Hanh heo về sót ruột lắm không?
Ôi! bốn ngàn năm thủy chung
Giây phút tay "bố mìn" xâu chuỗi
Kèn Dà lam vợi nhịp trường canh
Lướt thướt váy nâu
Lung linh đếm bước lệ
Lầm than ơi!
Ngươi chắt chiu gánh lời trọng hậu
Nghiêng vai sầu
Trút bể hồ nghi
Học thuyết Mác - lê
Thừa cơ gieo hạt lửa
Mặt đất tê tê
Hạt lửa đâm mầm
Nhiên liệu ầm ầm
Vượt biên - nhập cảnh
Tổ quốc kính yêu ơi!
Khói lửa ngút trời
Cháy gia phả
Cháy tình bằng hữu
Cháy cơi trầu bách niên giai lão
Cháy tia trăng thơm
Trên làn tóc trẻ thơ
Hiếu chiến thừa sai
Ruổi cờ dẫn lộ
Giàn cầu lửa
Di lăn - bách hại
Ngập máu!
Chỉ có niềm tin quyết đương đầu
Chặn lại!
Thượng giới quan phòng
Trận cuối cùng
Lại trở về Đa-mát!
Đang khi xung sát
Từ Đại tây dương
Kèn tù-và gió thổi thông canh
Kinh đô đức tin
Uy nghi nổi bão tuyết lưng chiều
Ngửi mùi tuyết
Lá quân kỳ phản phúc rùng mình
Bạt phếch màu tro ngơ ngác
Lương tri trừng phạt tiền quân
Vội xé họa nhung y
Đạp đổ nhục công huân
Chuông vĩnh phúc điểm
Đầu quay trở lại
Vùng châu thổ lưỡng hà
Gà vang tiếng gáy
Lớp lớp thương vong
Lòng bằng an - ngồi dậy
Dưới ánh sao mai
Ưu ái trong lành
Tên đạn vĩnh viễn ngủ
Dưới dấu chân cổ sử
Thắng bại cùng bước lại bên nhau
Cúi đầu dưới ánh sao vằng vặc
Ký bản giao kèo
Đào sâu chôn chặt hận thù
San bằng biên giới
Cố đô ta - ta mở hội kinh kỳ
Gió nhủ bên tai
Tiếng gì trong trẻo
Khắp nẻo xanh
Nam bắc bán cầu
Chim hát thánh thi
Trên dấu tích hoài nghi
Cây Đại xuân
Ngạt ngào hương vạn thọ
Muôn chim hỡi!
Hãy về đây xây tổ ấm
Chào đón một bình minh rau gạo
Xanh trắng toàn phần.
Biệt giam Lào Cai 71
Tội nghiệp nhà thơ!
Bơ vơ một nẻo
Hết móc ruột moi gan
Lại réo tên chỉ mặt
Bởi không biết sống
Nên không biết chết
Nửa thế kỷ bị lưu đầy
Trong cõi tung hô
Biệt giam Bảo Thắng-Lào Cai 72