|
Thảo Trường(.0.1936 - 26.8.2010) | Trúc Khê(22.5.1901 - 26.8.1947) | Đỗ Phương Khanh(9.8.1936 - 26.8.2020) |
|
|
VĂN HỌC |
GIAI THOẠI | TIỂU LUÂN | THƠ | TRUYỆN | THỜI LUẬN | NHÂN VẬT | ÂM NHẠC | HỘI HỌA | KHOA HỌC | GIẢI TRÍ | TIỂU SỬ |
Thơ Văn Trần Yên Hoà & Bằng hữu
Bà yên tâm. Bây giờ đổi mới rồi. Con người đối xử với nhau nhân văn hơn trước nhiều rồi. Mà bà còn lạ gì tôi, nào có biết hận thù, căm uất ai đâu mà bà phải lo, phải sợ. Họ đánh mình đau quá thì mình rên. Rên cho nó đỡ đau, bà ạ! Con người ai chẳng có quyền được Rên.
- Sắp xuống lỗ rồi mà ông còn thơ ngây thế? Ông tưởng Rên là tội nhẹ lắm ư? Các ông ngày xưa ngợi ca – hát ông ổng còn bị kẻ độc miệng cho mang vạ. Giờ lại đòi Rên. Quyền được Rên! ...
Nhìn chung, 7 truyện ngắn của Lê Mai trên blog Trang Đặng Xuân Xuyến đều được viết với văn phong giản dị, câu chữ trong sáng... công bằng nhận xét thì Quyền Được Rên là một truyện ngắn viết bạo tay và hay, có sức khái quát sâu và rộng về QUYỀN CON NGƯỜI bị xúc phạm trắng trợn ở cái chế độ luôn ra rả đề cao QUYỀN CON NGƯỜI, làm lu mờ nhiều truyện ngắn được Hội Nhà văn Việt Nam trao giải ...
Tôi cũng biết rằng tôi đã nhìn quê hương tôi không phải bằng mắt mà bằng trái tim của những người Việt Nam tha hương. Tôi nhớ Đà Lạt, tôi nhớ những người bạn thân thương của tôi. Họ là những bông hoa Đào, họ là những bông hoa Mimosa, họ là những bông hoa Hồng, họ là những bông hoa Forget Me Not, họ là những bông hoa Pensée, họ là những bông hoa Tulip ...
Đọc cuốn Đỗ Ngọc Yến Giữa Bạn Bè, dày 500 trang, “một tác phẩm để đời”, tập họp năm muơi tám (58) bài viết thì sẽ rõ cội nguồn tại sao báo này đã có thể đăng ra như vậy và sẽ biết thêm tờ NV đã được gầy dựng ra sao từ năm 1978 cho đến nay. Sách nói về hình ảnh “một người không quen biết thì có lẽ cũng muốn được biết” - trích Lời Nói Đầu của cuốn sách – về vị sáng lập nhật báo NV...
Hồi đầu năm 1970, tôi có một chuyến phiêu lưu “vượt lộ, băng rừng” từ Trà Vinh về vùng U Minh Hạ. Đến rạch Cái Tàu, men theo con Kinh Đứng luồn trong những cánh rừng già. Những cây tràm gốc cỡ 3-4 búng tay người lớn, lâu ngày bị các thứ dây choại, dớn leo bám um tùm như đám lá ngụy trang của những họng súng đại bác thần công. Con kinh này hình thành từ thời Pháp thuộc, rạch một đường thẳng xuyên rừng từ rạch Cái Tàu đến bờ biển Tây của Vịnh Thái Lan ...
Nhớ tới công tác, tôi nhìn quanh. Chỗ nào là chỗ đặt quả bom gây hiệu quả tối đa? Giữa boong tàu chỉ là một khối sắt khổng lồ lạnh lẽo vô tri, phân chia sân mũi chễm chệ một ổ súng to đùng và sân lái lỉnh kỉnh các thùng sắt đặt quanh. Xem ra quả bom có được đặt ở bất cứ nơi nào cũng đều quá lộ liễu ...
Nếu hỏi tên một tác giả đương thời có nhiều đầu sách, được nhiều tầng lớp độc giả ở mọi tuổi tác thích đọc lẫn ngưỡng mộ và có nhiều bạn bè quý mến, có lẽ trong trí nhiều người sẽ nghĩ đến Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Thật vậy, ông có khoảng 60 đầu sách thuộc loại Văn chương, Y học và Phật học; đáp ứng cho nhiều độ tuổi, thường được trưng bày ở các vị trí trang trọng trên các kệ của các nhà sách ...
Văn Xuôi Tự Sự Quốc Ngữ là một tập sách có giá trị, được soạn thảo công phu với tinh thần nghiêm cẩn khoa học của các Giảng viên Đại học – những trí thức khoa bảng Huỳnh Thị Lan Phương và Nguyễn Văn Nở. Mặc dầu còn một số “hạt sạn sót lại trong nồi cơm mới thơm lừng”, nhưng quyển sách nầy xứng đáng đặt trên kệ Tủ Sách Gia Đình của những ai yêu quý sách ...
Nếu bài diễn văn của cô Giang là một cái bình cổ đẹp đẽ, thì đằng sau đó là một vết nứt lớn, nứt từ gốc rễ đạo đức, nứt từ lịch sử, nứt từ những gì Trung Hoa đã, đang và sẽ làm với thế giới. Và TG, nếu còn chút lương tri, không thể để một nền đạo đức giả mạo đứng trên bục cao nhất để răn dạy nhân loại bằng những lời lẽ mật ngọt nhưng nhét đầy lưỡi dao sau lưng ...
Ngày tôi bắt đầu viết báo ở Sài Gòn tất cả các báo vẫn còn in theo lối typo. Thợ sắp chữ lựa từng con chữ bằng hợp kim, dùng một chiếc kẹp xếp vào một cái khuôn đúng kích thước một cột báo. Cái khó là họ phải sắp ngược chữ. Muốn biết ngược ra sao, chúng ta có thể để một trang báo trước gương rồi nhìn vào gương. Không quen không đọc được. Có đọc được thì cái đầu sẽ nhức như búa bổ. Thợ sắp chữ phải học để có thể đọc ngược một cách thành thạo ...
Lúc xem phim này, ngoài sự bị cuốn hút bởi cốt truyện, sự diễn xuất của các diễn viên, tôi còn tò mò về căn nhà nổi trên hồ Union, Seattle. Hai bố con sống trong căn nhà nổi này trong sự cô đơn mất mẹ của Jonah và mất vợ của Sam, và hai bố con khổ sở về những đêm thức trắng của Sam ở Seattle. Khi dọn nhà lên Seattle, tôi ở gần hồ Union là nơi có những xóm nhà nổi này, xóm này cũng là xóm có cái nhà nổi danh tiếng trong phim
Sleepless in Seattle ...
Cù Nguyễn cũng từng thổ lộ là không học, không chịu ảnh hưởng của trường phái hội họa nào, mà chỉ tự học hỏi, tự tìm tòi với sự đam mê của bản thân. Điều này quá rõ: Cù Nguyễn luôn luôn cố tạo dựng cho mình một bản sắc, một đường lối riêng biệt, nên từ năm 1961, lúc mới ngoài 20 tuổi Cù Nguyễn đã đạt được huy chương vàng về hội họa giữa Sàigòn hoa lệ này...
Nữ Sĩ Lão Thành Việt Nữ Hoan Châu đã hoạt động tích cực trong lãnh vực văn chương, báo chí từ khi ra hải ngoại, dưới bút hiệu Châu Diễn Hồng. Hội Người Việt Cao Niên vùng Cựu Kim Sơn và Hội Truyền Thống Việt San Jose đã yểm trợ bà trong việc xuất bản cuốn Thi văn đầu tay
"Việt Nam Tranh Đấu Sử."
Địa Linh Nhân Kiệt là một Thi Sử dày 228 trang với những bài thơ liên quan đến lịch sử đấu tranh của dân tộc...
Bài này chỉ nói về tiếng lóng Sài Gòn khi Sài Gòn còn tên, khi mất tên thì Sài Gòn đâu còn là Sài Gòn nữa. Tiếng lóng là một hình thức phương ngữ xã hội không chính thức của một ngôn ngữ, thường được sử dùng trong giao tiếp thường ngày bởi một nhóm người. Tiếng lóng thường không mang ý nghĩa trực tiếp, nghĩa đen, mà mang ý nghĩa tượng trưng, nghĩa bóng...
Cả hai bài thơ "Tháng Tư Màu Nhớ" và "Đồng Vọng" đều gián tiếp lên án cuộc nội chiến vô nghĩa, đều xót xa trước hiện thực cuộc sống "thoi thóp", mờ mịt, bị chế độ xã hội lãng quên chính sách đãi ngộ hoặc đãi ngộ chỉ mang ý nghĩa tượng trưng, biểu tượng của những người lính vừa trở về sau cuộc chiến. Hai bài thơ với hai gam màu khác nhau, hai cách viết khác nhau... nhưng cả 2 bài thơ đều là tiếng lòng của người cầm bút có trách nhiệm với tình yêu quê hương đất nước ...
Ở đây chưa là mùa thu, nhưng đầu núi kia là mây thu. Ở đây có đôi mắt đẫm ướt của em nhỏ ngây thơ, nhưng ở ngoài xa nơi ven trời, ly khách nghe muốn khóc mà không khóc. Chiếc lá rơi quá nhẹ, nhưng mặt đất lại bỗng quá nặng nề. Thà là gì cũng được, nhưng nếu người đi thực? Một người ra đi cúi đầu chào những người ở lại bao nhiêu là tiếng “nhưng… nhưng” mấp máy đầu môi ...
“Giấc mơ ngoan” của những em học sinh ở trong nước bây giờ, những em học sinh ngày ngày đạp xe đến trường, có hơi khác một chút. Không chỉ ước mơ hát xây mộng cho người, các em còn ước sao không bị rơi vào “tình huống” như bạn nữ sinh trong câu chuyện trên để vừa làm bố mẹ đau khổ vì mất con lại vừa bị gán cho tội danh
“kẻ gây nguy hiểm cho xã hội” ...
Có ba cách đến Stehekin: máy bay nhỏ, thuyền, hoặc đi bộ. Hơn trăm năm trước du khách muốn được tàu chở lên Stehekin phải mất hai ngày dài, còn bây giờ với Lady Express, con tàu duy nhất đưa du khách, chỉ cần hai giờ mười lăm phút. Từ Seattle tới thị trấn Chelan mất khoảng bốn tiếng rưỡi lái xe. Đường đến Chelan, chạy vòng vèo, xuyên qua núi rừng, thỉnh thoảng xa lộ chạy song song với các hồ ao nhỏ ...
Tin từ gia đình của nhạc sĩ Mặc Thế Nhân cho biết, tác giả của những ca khúc bolero lừng danh của nền văn hóa một thời Việt Nam Cộng Hòa, đã trút hơi thở cuối cùng. Được biết, từ vài năm nay, thể trạng của ông ngày càng suy yếu vì chứng ung thư gan. Nhạc sĩ Mặc Thế Nhân — tên thật Phan Công Thiệt — đã chọn rời trần thế vào lúc 16 giờ, ngày 8 Tháng Tám 2025, hưởng thọ 88 tuổi...
Hạm trưởng Nguyễn Văn Tánh sinh năm 1926 tại Cái Mơn, Quận Mỏ Cày, Bến Tre - Nhà văn Phan Lạc Tiếp sinh năm 1933 tại Sơn Tây, Bắc Việt. Cả hai ông xuất thân trường Sĩ Quan Hải Quân Nha Trang, cùng khóa, cùng cấp bậc Trung Tá. Cả hai từng là Hạm trưởng trong Hạm Đội Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa... Hạm trưởng Nguyễn Văn Tánh: ngày 31/7/2025, tách bến chuyến hải hành cuối cùng... Nhà văn Phan Lạc Tiếp... ngày hôm sau 1/ 8/2025, lại lên tàu Hạm trưởng Tánh . Hưởng thọ 93 tuổi...
Huỳnh Như Oanh nằm nghiêng trên giường, đầu gối lên cánh tay, mắt mở to nhìn qua cửa sổ mở rộng. Trời đêm long lanh sao. Gió biển lùa qua màn, vờn lên tóc, đưa nàng vào ý nghĩ miên man. Tiệc đã tàn hơn hai tiếng, vậy mà nàng tưởng như đang còn ngồi đó, đối diện Võ Bằng. Cuộc đàm thoại cứ văng vẳng: /– Còn trẻ như anh mà đã là Hạm trưởng. Hẳn anh yêu biển lắm! /– Biển là người yêu của tôi. ...
“Để có thể nối kết đồng cảm ý nghĩa và tình tự của một ca khúc với người nghe, người hát cần hiểu ca từ sâu sắc và rung động với tâm tình trong lời và nhạc.”... Chỉ khi nào bạn thấm thía ca từ của một ca khúc mà bạn thực sự yêu thích, thì bạn sẽ có cơ hội truyền cảm tâm tình và ý tưởng của nhạc sĩ qua “màn lọc” của tâm tư và ý nghĩ của bạn. Nghe thì dễ nhưng cần công phu và thời giờ nghiền ngẫm ...
Mỗi tháng Năm, những người đàn ông từ Trang Lãng kéo đến tỉnh Thiểm Tây để gặt lúa thuê, họ thực hiện cuộc hành trình dài về phía Đông, gặt thuê ở đó rồi từ từ quay trở về. Khi gặt lúa ở Bảo Ký thì lúa ở Phong Tường cũng vừa chín; khi vừa gặt xong ở Hoài Hóa thì vẫn kịp tới gặt tại Lũng Tây. Đến tháng 6 thì không còn xa nhà và họ có thể về kịp để thu hoạch vụ mùa của mình ...
Hình như phải tách mình ra khỏi đời sống thực, văn nghệ sĩ mới có đủ chất để nhìn ra quá khứ của trăm năm trước, tương lai của trăm năm sau. Kể chuyện ở tù, cô tỉnh bơ, sẵn sàng đối đầu, đốp chát với chất pháp, “Cùng lắm là chết chớ gì, con. Nó nhốt cô vô hầm đất, vô thùng sắt, lạnh như cắt, nóng như rang mấy năm trời, cô chả sợ, cứ lì ra."
“Nó nói cô phản cách mạng. Cô đốp lại, tôi không phản cách mạng vì tôi chưa bao giờ theo cách mạng.” ...
Dưới tàn cây thấp rộng trong công viên Green Lake Hark, người đàn ông khiếm thị có bộ râu quai nón màu trắng bạc ngồi lặng lẽ trên băng ghế. Ông mặc chiếc áo overshirt dài tay kẻ sọc màu xanh đậm, cầm trên tay chiếc gậy dò đường màu trắng và đỏ. Tiết trời mát dịu, không còn se se lạnh như mấy hôm trước đây. Ông thấy dễ chịu, có cảm giác từng làn gió nhè nhẹ mơn trớn trên da thịt.
"Hôm nay là Chủ Nhật đây, hẳn là đông vui hơn mọi ngày,” ông nghĩ ...
Năm bảy tư của bảy tư anh hùng / linh hồn các anh bạc đầu sóng nước / quần đảo biển xa đất Nam gầm rung /
các anh làm tàu giặc nổ tung / giặc trùng trùng vây bủa / biển nổi khùng / sóng đánh nghìn lưỡi búa / biển òa thương ôm xác các anh nằm / hỡi năm hai ngàn hai lăm /
hãy quay đầu bái vọng / thắp cho các anh hùng nhang khói / ai dâng đảo cho bển / các anh không thèm nói / gió thét gào nước Nam vẫn còn đau / Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu ...
Chúng tôi quyết định và cố gắng, tuy tài hèn sức mọn trong lúc tuổi già, đã mạo muội đi vào lãnh vực thể “Thơ Mới”
(thể thơ 8 chữ) để sáng tác ra tác phẩm thứ hai này: “Địa Linh Nhân Kiệt Việt Nam”. Theo lối thơ kể chuyện tuy có dông dài, hy vọng các lớp trẻ đọc và sẽ hiểu nhiều hơn về: phong tục, tập quán và lịch sử hơn bốn ngàn năm văn hiến. Những tinh thần hiên ngang bất khuất, những tấm gương hy sinh cao cả, những chiến công oanh liệt của tổ tiên...
Tháng Tư - Thoắt bảy năm tròn / Bảy năm hình ảnh Saigon chưa phai / Bảy năm : cơn ác mộng đài / Con tàu biệt xứ trôi hoài mỗi đêm... / Saigon, ôi những thân quen / Nhịp xe chợ sớm, ánh đèn hẻm khuya / Vang trong hồi tưởng não nề / Tiếng mưa pháo kích bốn bề thủ đô / Giữa đời chợt thấy bơ vơ / Chân đi, hồn rợn mơ hồ chốn xưa / Không gian quen thuộc bất ngờ ...
Bài Mới
DANH NGÔN (Proverbs)
• Chí Khí • Xử Thế
|
Văn Thi Sĩ Tiền Chiến (Nguyễn Vỹ)
Bảng Lược Đồ Văn Học Việt Nam (Thanh Lãng): Quyển Thượng, Quyển Hạ
Phê Bình Văn Học Thế Hệ 1932 (Thanh Lãng)
Văn Chương Chữ Nôm (Thanh Lãng)
Việt Nam Văn Học Nghị Luận (Nguyễn Sỹ Tế)
Mười Khuôn Mặt Văn Nghệ (Tạ Tỵ)
Mười Khuôn Mặt Văn Nghệ Hôm Nay (Tạ Tỵ)
Văn Học Miền Nam: Tổng Quan (Võ Phiến)
Văn Học Miền Nam 1954-1975 (Huỳnh Ái Tông):
Phê bình văn học thế kỷ XX (Thuỵ Khuê)
Sách Xưa (Quán Ven Đường)
Những bậc Thầy Của Tôi (Xuân Vũ)
(Tập I, nhiều tác giả, Thư Ấn Quán)
Hướng về miền Nam Việt Nam (Nguyễn Văn Trung)
Văn Học Miền Nam (Thụy Khuê)
Câu chuyện Văn học miền Nam: Tìm ở đâu?
(Trùng Dương)
Văn-Học Miền Nam qua một bộ “văn học sử” của Nguyễn Q. Thắng, trong nước (Nguyễn Vy Khanh)
Hai mươi năm văn học dịch thuật miền Nam 1955-1975 Nguyễn văn Lục
Đọc lại Tổng Quan Văn Học Miền Nam của Võ Phiến
Đặng Tiến
20 năm văn học dịch thuật miền Nam 1955-1975
Nguyễn Văn Lục
Văn học Sài Gòn đã đến với Hà Nội từ trước 1975 (Vương Trí Nhàn)
Trong dòng cảm thức Văn Học Miền Nam phân định thi ca hải ngoại (Trần Văn Nam)
Về Kinh Bắc (Hoàng Cầm)
Hồn Trương Ba Da Hàng Thịt (Lưu Quang Vũ)
Đêm Giữa Ban Ngày (Vũ Thư Hiên)
Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất (Nguyễn Khải)
Chuyện Kể Năm 2000 (Bùi Ngọc Tấn)
Hậu Chuyện Kể Năm 2000 (Bùi Ngọc Tấn)
Ba Người Khác (Tô Hoài)
Đèn Cù - I (Trần Đĩnh)
Đèn Cù - II (Trần Đĩnh)
Thời Của Thánh Thần (Hoàng Minh Tường)
Trần Đức Thảo - Những Lời Trăng Trối
(Tri Vũ - Phan NGọc Khuê)
Chế độ kiểm duyệt sách báo tại Việt Nam
(Nguyễn Hưng Quốc)
Phong Trào Nhân Văn Giai Phẩm (Thuỵ Khuê)
Thụy Khuê và Nhân Văn Giai Phẩm (VietNam Film Club)
Phim tài liệu (VietNam Film Club, 2013):
Tập I: Nhân Văn Giai Phẩm
Tập II: Cải Cách Ruộng Đất
© Hoc Xá 2002 (T.V. Phê - phevtran@gmail.com) |